Trong cõi Ta Bà này có đủ loại chúng sanh: súc sinh, ngạ quỷ, con người, A tu la… và mọi người đều là như nhau, đều là con Phật. Mọi vật đều có chu trình làm việc và vận hành khác nhau nhưng chung quy cũng quay về không. Trong khoảng thời gian đó tôi bắt đầu cảm thấy lẫn lộn và không thể nào nắm bắt cái ý nghĩa sâu xa của Phật Pháp, hoang mang và không biết định hướng như thế nào. Khi đi ngoài đường nhìn dòng xe cộ qua lại, nhìn những người buôn bán tôi tự hỏi liệu họ có cảm thấy được những điều mà tôi đang cảm thấy, tôi cảm thấy sao tôi và họ sao xa vời quá, tôi cảm thấy việc tôi ăn uống, hoạt động hằng ngày cũng không còn cần thiết nữa. Tôi bắt đầu thấy chán đời, vì nếu nói đời là giả tạm thì tôi thiết tha gì với cảnh sống hằng ngày mặc dù tôi vẫn làm tốt trong trách nhiệm của một đứa con của gia đình nhưng tôi thấy nản lắm.
Cho tới ngày hôm nay, tôi cảm nhận sâu sắc rằng con người chúng ta có ba cái khó: ”Thân người khó đặng, Phật Pháp khó hiểu, duyên lành khó gặp”, đó là để có kiếp con người không phải dễ, mà khi có được kiếp người chúng ta lại bị duyên nợ tình đời lôi kéo nên phải có pháp Phật trong tay để tránh lầm đường lạc lối nhưng than ôi nguyên lý Phật Pháp quá nhiệm màu, cao sâu thâm thúy , muốn hiểu đâu phải dễ. Mà nhiều người muốn có duyên gặp Phật Pháp cũng không có, bởi vậy mới nói duyên lành khó gặp, nay tôi có cơ duyên lớn hội tụ cả ba cái khó thì vấn đề về cõi Phật chỉ còn phụ thuộc vào ý chí của chính tôi. Tu nghĩa là tu sửa, bao nhiêu cái chấp tham ái, sân si tích tụ mấy chục năm chỉ có thể do chính mình tu sửa, tu có hai phần quan trọng đó là tu phước và tu huệ. Hằng ngày thực tập hạnh từ bi, tập yêu thương tha thứ để thấm nhuần tư tưởng siêu diệu của đạo giáo gọi là tu huệ, kết hợp với tinh thần xông xáo và hoạt động từ thiện, giúp người là tu phước, có lý thuyết lẫn thực hành thì từ từ chúng ta sẽ có tâm Phật lúc nào không hay bởi vậy có thể nói Đời Đạo Song Tu là như thế. Đây là hành trình dài của chính tôi và phải tự tôi khám phá, tuy tôi biết rằng tâm linh là con đường không có giới hạn nhưng tôi sẽ không bao giờ hối hận vì quyết định này. Tôi tin là như vậy.
A Di Đà Phật